✨ Dau Pha Thuong Khung 277
Quốc gia: Phim Trung Quốc. Đạo diễn: Thiên Tàm Thổ Đậu. Thời lượng: 14 tập. Thông tin phim. Phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu. Tiêu Viêm là thiên tài tu luyện đấu khí của nhà họ Tiêu, 11 tuổi đã đột phá Thập Đoạn Đấu Chi Khí
Đấu Phá Thương Khung (Fights Break Sphere Ova 3 2021) là một trong những kiệt tác của tiểu thuyết lấy đề tài giả tưởng, "Đấu Phá Thương Khung OVA 3 - Hẹn Ước 3 Năm" chính là đoạn hay nhất của bộ phim mà bao fan mong chờ cũng đã đến lúc được công chiếu. Phim hứa hẹn
Đấu Phá Thương Khung. Chapter 277. Đây là một thế giới thuộc về Đấu Khí, không hề có ma pháp hoa tiếu diễm lệ, chỉ có đấu khí cương mãnh phồn thịnh ! Tưởng. Đấu Phá Thương Khung. Chapter 277.
Đấu Phá Thương Khung Audio. Đánh giá: 8.6/10 từ 51 lượt. Giới Thiệu Truyện. - Đấu Phá Thương Khung là một câu chuyện huyền huyễn đặc sắc kể về Tiêu Viêm, một thiên chi kiêu tử với thiên phú tu luyện mà ai ai cũng hâm mộ, bỗng một ngày người mẹ mất đi đễ lại di
Đấu Phá Thương Khung Phần 5 - Già Nam Học Viện chủ yếu kể về diên biến của Tiêu Viêm sau khi bị Vân Lam Tông truy sát, hắn ta đã chạy tới học viện Già Nam để tiếp tục theo học, tại đây hắn đã giao thủ với các học viên khác có ý đối đầu với hắn, cũng như hắn tiếp tục có cơ hội gặp gỡ Huân Nhi tại đây. (Đánh giá 9.7 /10 từ 69 thành viên)
Chương 277: Âm thầm bảo vệ. Phía trên vách núi xanh ngát cây lá.Thiếu nữ chậm rãi xoay người. Nhìn chăm chú lục sắc nhân ảnh đang quỳ gối. Sau một lúc lâu trên khuôn mặt thanh nhã hiện lên một chút dịu dàng. Mỉm cười nhẹ giọng nói: "Đã hơn một năm rồi.
Đấu Phá Thương Khung Chương 1577: Tiến vào Cổ tộc Chương trước Chương tiếp Dược Linh đang đứng cách Tiêu Viêm không xa, nàng nhìn thấy Hồn Sát ba chân bốn cẳng chạy trốn mà không thể trợn tròn đôi mắt. Hiển nhiên, nàng chưa từng nghĩ tới khả năng Tiêu Viêm đánh lui cường giả cỡ này đến mức lên bờ xuống ruộng.
Truyện tiên hiệp Đấu Phá Thương Khung về Tiêu Viêm, một thiên chi kiêu tử với thiên phú tu luyện mà ai ai cũng hâm mộ. Bỗng một ngày người mẹ mất đi để lại một di vật là chiếc giới chỉ màu đen, kể từ đó Tiêu Viêm mất đi khả năng thiên phú tu luyện của mình. Từ
Tưởng tượng thế giới đó sẽ phát triển ra sao ? mời các bạn xem Đấu Phá Thương Khung ! Hệ Thống Tu Luyện : Đấu Giả, Đấu Sư, Đại Đấu Sư, Đấu Linh, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tông, Đấu Tôn, Đấu Thánh, Đấu Đế. Chapter 277: 20-10-2019 19:26:51: Tải xuống: Chapter
wySB. Phía trên vách núi xanh ngát cây nữ chậm rãi xoay người. Nhìn chăm chú lục sắc nhân ảnh đang quỳ gối. Sau một lúc lâu trên khuôn mặt thanh nhã hiện lên một chút dịu dàng. Mỉm cười nhẹ giọng nói "Đã hơn một năm rồi. Tiêu Viêm ca ca rốt cục đã đi tới đó a..."Nhìn vẻ mặt xinh đẹp dịu dàng của thiếu nữ. Lục sắc nhân ảnh sáng suốt duy trì trầm lặng. Đợi đến sau một lúc lâu, tầm mắt người trước mặt lần thứ hai tập trung nhìn lại. Hắn mới chậm rãi đem đại khái khoảng thời gian lịch lãm của Tiêu Viêm kể ở bên bờ vách núi. Huân Nhi lẳng lặng nghe từ miệng bóng người kể lại từng chuyện kinh tâm động phách. Nghe đến đoạn hắn cùng hai gã đấu hoàng cường giả chiến đấu rồi bị thương nặng,trong con ngươi thu thủy dịu dàng. Chợt xẹt qua một ít yêu thương cùng kinh ngạc." Xà linh giả lục man. Bát dực hắc xà hoàng. Thiên xà phủ địa nhân. Mấy năm nay. Thật đúng là càng ngày càng bá đạo..." ngón tay thon dài như ngọc nhẹ kẹp lấy từ phía trên đỉnh đầu hạ xuống một phiến lá cây. Huân Nhi bình thản nói. Không dấu được có chút ba động trong giọng nói,ẩn chứa một tia lạnh ý. Mặc kệ Lục Man hai người kia rốt cuộc là bởi vì sao mà động thủ. Nhưng bọn họ thiếu chút nữa khiến cho Tiêu Viêm trọng thương mà là sự thật."Sự tình này. Ngày sau sẽ tìm bọn họ tính sổ...... Nhưng mà,chỉ đấu hoàng cường giả đi theo bên cạnh Tiêu Viêm ca ca. Chi tiết có biết rõkhông?" Chiếc lá cây màu xanh biếc trôi nổi ở lòng bàn tay Huân Nhi. Chậm rãi quay cuồng. khi thì đảo theo gió, khi thì uốn khúc. Nàng khẽ liếc mắt về bóng người quỳ dưới đất. Cau mày nói."Đã điều tra. Người nọ tên là Hải Ba là trong thập đại cường giả của Gia Mã quốc, được gọi là Băng hoàng. Thực lực ở đấu hoàng cấp bậc,tinh thông băng hệ đấu khí. Với lại dường như với Thước Đặc Nhĩ gia tộc có nguồn gốc sâu xa... vài chục năm trước tại đại sa mạc Tháp Qua Nhĩ bị Mỹ Đỗ Toa nữ vương phong ấn. Sau đó ẩn cư ở Mạc thành. Cho đến khi Tiêu Viêm thiếu gia đến khoảng thời gian trước. Mới giúp hắn phá giải phong ấn. Sau đó. luôn luôn đi theo ở bên cạnh Tiêu Viêm thiếu gia. Động cơ... còn chưa rõ ràng." Lục sắc nhân ảnh cung kính nói."Động cơ không rõ?"Mày liễu khẽ nữ giống như có chút không hài lòng việc trả lời lấy lệ như kệ bất luận người kia có ý nghĩ thế nào vẫn làm trong lòng nàng có chút khẩn như lập tức tưởng tượng ra cảnh một con hồ ly đang bảo hộ con bê non. Cực kỳ mẫn cảm khủng hoảng dâng lên. Nàng không để cho một nguy hiểm lớn như vậy,giống như một khối bom. Ẩn núp ở bên người Tiêu Viêm."Xin lỗi tiểu thư. Ngài cũng biết ở trong cơ thể Tiêu Viêm thiếu gia. Có một linh hồn thần bí cường giả. Đến nay chúng ta không có bất luận tình báo hắn,dường như lại là đối với chúng ta hiểu rất rõ... trong khoảng thời gian Lăng Sư đi theo Tiêu Viêm thiếu gia. Mặc dù ẩn nấp cực kỳ hoàn mỹ. Nhưng dựa theo tin tức Lăng Sư truyền lại. Lúc ở trong tối bảo vệ Tiêu Viêm thiếu gia. Vị thần bí cường giả kia hình như đã phát hiện tung tích của hắn. Chỉ là đối phương không có động tĩnh gì mà thôi. Nghĩ ra, nhất định là nhìn ra dụng ý của Lăng Sư." Lục sắc nhân ảnh cười khổ nói."Ngay cả tung tích của Lăng Sư. cũng bị người nọ phát hiện?" Huân Nhi đôi mắt sáng hiện lên một tia kinh ngạc. Nhẹ giọng lẩm bẩm nói "Người nọ rốt cuộc thân phận ra sao? Lại có thể ngay cả Lăng Sư... Ôi. Nếu không phải Tiêu Viêm ca ca chán ghét người khác điều tra hắn. Nhất định phải đem thân phận thần bí nhân kia làm cho rõ ràng. Có thể có thực lực như vậy. Nói vậy trước kia cũng không phải hạng người vô danh?""Mặc dù thần bí nhân kia phát hiện tung tích Lăng Sư. Nhưng mà, may mắn hắn vẫn chưa đem việc này báo cho Tiêu Viêm thiếu gia. Bởi vậy. Tiêu Viêm thiếu gia cũng không biết từ sau khi hắn rời Ô Thản Thành. Tiểu thư đã phái người âm thầm bảo vệ hắn. Nhưng việc này,cũng làm hắn không thể cảm nhận được tiểu thư đối với hắn một mảnh..." Lục sắc nhân ảnh cười nói. Nhưng lời còn chưa nói xong đã làm Huân Nhi xấu hổ,tức giận đem đám lá cây trong lòng bàn tay bắn ra ngăn khuôn mặt tinh xảo của Huân Nhi có vẻ đỏ sắc nhân ảnh thức thời không dám nói tiếp."Nhớ kỹ. Nhất định không thể để Tiêu Viêm ca ca biết sự tình này. Ta cũng không muốn nói cho hắn biết chúng ta phái người giám thị. Hắn không thích mấy việc này." Trên khuôn mặt xinh đẹp, vẻ thẹn thùng hồng hào chậm rãi rút đi. Huân Nhi rất nhanh chính sắc nhắc nhở nói."Vâng."Đối với cách suy nghĩ của nữ tử như Huân Nhi. Lục sắc nhân ảnh đương nhiên là cực kỳ rõ ràng. Lập tức cung kính gật đầu xác nhận. Đồng thời trong lòng có phần cảm thán. Đừng xem tiểu thư trên mặt thời khắc nào cũng có nụ cười. Nhưng tính tình của nàng,lục sắc nhân ảnh lại biết rõ ràng. Loại mỉm cười kín đáo rụt rè này. Có đôi khi, so với loại mặt lạnh càng khiến người khác khó có thể đến vào Già Nam học viện đã hơn một năm. Lấy vẻ mặt kiều diễm cùng tu luyện thiên phú của Huân Nhi. Không biết đã khiến cho bao nhiêu nam nhân có thể xưng là xuất chúng mê muội. Nhưng những người này. Mặc dù cho dù đặt ở vị trí thiên tài của Già Nam học viện, kể ra cũng có thể được liệt danh vào hàng cường giả. Nhưng mà, không có bất luận một người nào. Có thể chính thức cùng nàng nói chuyện."Ôi. Dường như quên mất một người a... Tên gia hỏa được xưng là thiên tài trong vòng trăm năm nay của Già Nam học viện... Miễn cưỡng mới là nam nhân khiến cho tiểu thư bỏ ngụy trang xuống nói chuyện. Nhưng mà. Dường vẻn vẹn dừng lại đó mà gia hỏa đáng thương. Đời này có lẽ không trông đợi được gì." Nghĩ đến thanh niên xuất chúng kia ở Học viện khiến cho người khác cảm thấy rung sắc nhân ảnh trong lòng âm thầm lắc đầu. Có phần thương hại,hắn làm sao thoát khỏi mê thanh liên thoát trần kia, có lẽ chỉ có thể nở ra với một nam nhân tên Tiêu Viêm.........Lục sắc nhân ảnh trong lòng rõ ràng. Chỉ cần một khi ở trước mặt tiểu thư nhắc tới tên Tiêu Viêm. Tính tình thanh nhã gần như có phần lạnh nhạt của Huân có thể đem nụ cười phòng hộ luôn cự tuyệt người khác rút đi. Chính thức trở thành một nữ nhân ở vào trạng thái yêu đương,dáng vẻ thẹn thùng cực kỳ hiếm những... người kia. Tuyệt đối không có may mắn nhìn thấy được." Gã gia hỏa kia thật khiến người ta hâm mộ đến ghen ghét a... Thật sự không biết hắn như thế nào lấy được tâm hồn thiếu nữ của tiểu thư. Thật sự khó mà tin tưởng. Tiểu thư tính tình cao ngạo như có thể coi trọng một nam nhân nào đó..." Than thở lắc lắc đầu, lục sắc nhân ảnh hơi có phần khó hiểu. Nhưng mà nếu như hắn biết gã gia hỏa kia bởi vì khi còn bé đánh bậy đánh bạ chạy vào trong phòng tiểu cô nương Huân Nhi. Lấy lý do vun bồi căn cốt. Đem thân thể tiểu cô nương toàn thân cao thấp không…chút liêm sỉ sờ soạng khắp người Lúc đó đã lấy đi tâm hồn của tiểu cô nương ngây thơ không hiểu có lẽ sẽ sốc mà ngất tại chỗ......"Nữ nhân tên là Vân Chi Nàng là... Vân Lam Tông tông chủ Vân Vận." Mơ hồ khuôn mặt có chút nóng lên,trong lòng đang miên man suy nghĩ cái gì đó. Huân Nhi liếc mắt nhìn bóng ngươi quỳ dưới đất. Bỗng nhiên nhẹ giọng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm."Ôi..."Nghe vấn đề này, lục sắc nhân ảnh thoáng có chút kiềm hãm. Căn cứ tình báo. Hắn hiển nhiên là biết vị nữ nhân tên là Vân Chi và Tiêu Viêm quan hệ có phần không bình thường. Lập tức cười khổ gật gật đầu. Nói "Đích thực là Vân Lam Tông tông chủ Vân Vận."Mặc dù trong lòng đã có đáp án. Nhưng mà sau khi nghe xác nhận. Huân Nhi vẫn như cũ không khỏi khẽ thở dài một hơi. Trên gương mặt ẩn hiện biểu tình phức tạp. Sau một lúc lâu. Phe phẩy đầu cười khổ nói "Tiêu Viêm ca ca thật đúng là hồ đồ. Loại sự tình này. Chẳng lẻ còn không đoán được sao? Ngày sau chờ lên Vân Lam Tông. Ta nhìn ngươi dự định xử lý mối quan hệ rắc rối này ra sao.""Tiểu thư, nữ nhân kia dường như đối với Tiêu Viêm......" Âm thanh lục sắc nhân ảnh ấp úng còn chưa nói xong. Hắn phát hiện vẻ mặt thiếu nữ đối diện hơi trầm xuống. Lập tức thức thời vội vàng đem những chữ từ trong miệng nuốt xuống."Ngươi cảm giác sai rồi..." Thiếu nữ âm thanh lạnh nhạt. Lại là mơ hồ có một phần oán hận trong lòng."Vâng. Vâng... Lau mồ hôi lạnh. Lục sắc nhân ảnh vội vàng gật gật đầu. Cũng không dám…nhắc tới sự tình này. Mặc dù hắn biết thân phận cô gái đối diện không tầm thường. Nhưng cho dù không tầm thường như thế nào đi nữa. Nàng cuối cùng cũng chỉ là một người phụ nữ, chuyện ghen tuông... Đối với nữ nhân mà nói. Đó là thiên phú dị bẩm."Ngươi truyền tin cho Lăng Sư đi. Khiến hắn khi Tiêu Viêm ca ca tới Vân Lam tông. Ngấm ngầm bảo vệ. Mặc gia đại trưởng lão bị giết, những...kẻ bảo thủ ở Vân Lam tông sẽ vì danh tiếng. Tất nhiên sẽ không dễ dàng để hắn rời đi." Huân Nhi lông mày cau lại nói."Còn cần chú ý đến Hải Ba Đông bên cạnh hắn. ta cảm thấy tên kia có phần khó có thể suy xét. Nếu như có biến cố gì. Lăng Sư......" Nói đến chỗ này. Huân Nhi cánh tay nhỏ nhẹ nhàng trước người làm một động tác. Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ lạnh như băng khiến người ta sợ hãi."Vâng." Thấy thế. Luc sắc nhân ảnh vội vàng cung kính gật gật đầu."Được rồi. Dựa theo lời ngươi. Tiêu Viêm ca ca bên người có thất thải Thôn Thiên Mãng. Hẳn là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương?" Tay nhỏ khẽ vén mái tóc bay xuống ở trên trán, Huân Nhi nói."Ân. Nhưng mà,chỉ là bây giờ Mỹ Đỗ Toa nữ vương. Dường như linh hồn bị thất thải Thôn Thiên Mãng áp chế. Muốn chờ nàng một lần nữa phục hồi. Có lẽ còn phải chờ đợi một khoảng thời điều, một khi Mỹ Đỗ Toa nữ vương nắm trong tay thân thể của thất thải Thôn Thiên Mãng. Như vậy nàng liền sẽ trở thành Đấu Tông cường giả. Đến lúc đó. Nếu như là nàng nổi lên sát tâm với Tiêu Viêm. Vậy có chút phiền phức..."Lục sắc nhân ảnh do dự nói."Ôi! Không nghĩ tới Tiêu Viêm ca ca bên cạnh ẩn núp toàn những quả... bom kinh khủng. Thật sự là đau đầu a..." Đành chịu lắc lắc đầu. Huân Nhi xoa cái trán trơn bóng. Suy nghĩ một lúc lâu. Nói "Trong khoảng thời gian ngắn,có lẽ Mỹ Đỗ Toa nữ vương không thể nắm được thân thể thất thải thôn thiên mãng. Ít hôm nữa,sau khi Tiêu Viêm ca ca đi tới Già Nam học viện. Đến lúc đó, nghĩ biện pháp đem mấy vấn đề này giải quyết hết một loạt...""Vâng.""Tốt lắm. Ngươi trước tiên cứ rời Học viện đã. Đừng ở chỗ này lâu, nếu như bị phát hiện,đánh động đến cả lão viện trưởng một lần thôi cũng không êm xuôi dò mọi chuyện xong xuôi,sau đó Huân Nhi mới phất tay. Nhắc nhở nói"Ha ha. Lão gia hỏa kia thực lực rất mạnh. Chính diện giao chiến. Chỉ sợ là Lăng Sư cũng vẫn thua kém một chút. Nhưng mà,chỉ là nếu nói đến ẩn nấp. Ta ngược lại là có phần tin tưởng." Luc sắc nhân ảnh cười gật đầu. Lần thứ hai hướng về Huân Nhi cung kính khom người hành lễ. Sau đó thả người vọt đi,biến mất bên một thân cây hơi lắc lư,rất nhanh rơi vào yên lặng......Nhìn bóng ngươi tan biến. Huân Nhi chậm rãi xoay người. Nhìn chăm chú dưới dốc núi lượn lờ mây mù. Một lát sau. Ôn nhu mỉm cười. Nụ cười tuyệt Viêm ca ca. Một năm thời bộ của ngươi. Cho dù là Huân Nhi cũng cảm thấy kinh ngạc... Đi Vân Lam Tông xong. Ngươi liền có thể đến Già Nam học viện rồi? Huân Nhi ở chỗ này. Rất cô đơn."
"Tiêu Viêm, nơi này chính là Dược Tộc!"Nhìn thấy Dược Vạn Quy đang liều mạng giãy dụa trong tay Tiêu Viêm, lão giả tóc đỏ cũng chỉ có thể trợn mắt trừng trừng, nghiêm nghị quát."Vị trưởng lão này! Hiện tại đến Dược tộc, ta cũng không muốn gây chuyện, chỉ có điều, nếu có người dám khi dễ hai sư đồ chúng ta thì ta sẽ không để yên đâu!" Trước phần đông những ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Tiêu Viêm lạnh lùng nhìn thoáng qua Dược Vạn Quy đang hoảng sợ, rồi âm trầm khi Tiêu Viêm vừa dứt lời thì Tiểu Y từ trên không chung cũng nhanh chóng bay vút xuống, đứng trên bờ vai hắn. Tịnh Liên Yêu Hỏa lượn lờ xung quanh thân nó, một loại nhiệt độ kinh khủng lặng lẽ tỏa ra tràn ngập, khiến cho sắc mặt không ít người trở nên kinh hãi. Đây là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến thứ dị hỏa thần kì như thế. Nguồn Tiểu Y lướt xuống thì hắc ảnh có chút to con kia cũng bước lên một bước, vừa vặn ngăn chặn lão giả tóc đỏ lại. Lão giả đó có thực lực siêu quần, Lục tinh Đấu Thánh hàng thật giá thật, bởi vậy, ở chỗ này cũng chỉ có Bắc Vương là có thể ngăn cản được thấy đội hình như vậy ở bên cạnh Tiêu Viêm, khóe mắt của Vạn Hỏa trưởng lão không khỏi hơi co giật, đặc biệt là khi lão nhìn về phía Bắc Vương có khuôn mặt tràn đầy vẻ lạnh lùng thì trong mắt lão càng hiện lên vẻ kiêng kị. Vừa rồi, trong lúc giao thủ, lão cũng phát hiện, bản thân mình chưa từng chiếm được một chút thượng phong nào cả."Tiêu Viêm này quả nhiên là danh bất hư truyền, tuổi tác không nhiều lắm mà đã có thực lực như vậy, hơn nữa, bên cạnh còn có rất nhiều cường giả mạnh mẽ. Bậc kinh tài tuyệt diễm như thế vậy mà lại xuất hiện ở một Tiêu tộc đã xuống dốc, quả thật là đáng để cho người ta hâm mộ."Vạn Hỏa trưởng lão chậm rãi thu liễm cơn thịnh nộ, rồi liếc nhìn Tiêu Viêm một cái thật sâu. Thành tựu của kẻ này cho dù có so sánh với mấy lão quái như bọn họ thì cũng không thua kém chút nào. Phóng nhãn khắp lứa thanh niên trên toàn bộ đại lục, chỉ sợ không có ai vượt trội hơn hắn."Tiêu Viêm, hôm nay là ngày trọng đại của Dược tộc chúng ta. Nếu Dược Vạn Quy có chỗ nào đắc tội thì coi như là nể mặt mũi của Dược tộc ta mà tha cho hắn một lần…! Ngươi thấy thế nào?"Mọi người ở xung quanh nghe thấy ngữ khí của Vạn Hỏa trưởng lão đột nhiên dịu bớt đi rất nhiều thì ai nấy cũng đều cảm thấy hơi kinh hãi, ánh mắt đầy kì dị nhìn về phía Tiêu Viêm. Hiển nhiên bọn họ không thể ngờ rằng, ngay cả cường giả Lục tinh Đấu Thánh cũng không thể chế phục được Tiêu Viêm."Vạn Hỏa trưởng lão!"Đám trưởng lão của Dược tộc khi nghe thấy vậy thì sắc mặt đều biến đổi, không nhịn được mà đồng thanh hô. Bọn họ nhận định, nếu Vạn Hỏa trưởng lão xuất thủ thì việc bắt giữ Tiêu Viêm kia sẽ vô cùng dễ dàng, qua đó để cho những khách nhân hiểu rõ, uy thế của Dược tộc không cho phép người khác xâm phạm. Thế nhưng mà…"Câm miệng, lão phu tự có chừng mực!" Nhìn thấy đám gia hỏa này xen mồm vào, sắc mặt của Vạn Hỏa trưởng lão trầm hẳn xuống, nổi giận quát. Người khác có thể không nhận ra, nhưng lão lại biết rõ, cho dù hôm nay lão có tự mình xuất thủ thì chỉ sợ cũng rất khó chiếm được chỗ tốt từ thân ảnh lạnh lùng bên cạnh Tiêu Viêm kia, hơn nữa, bên cạnh hắn còn có một hỏa anh nắm giữ Tịnh Liên Yêu Hỏa trong tay đang nhìn chằm chằm vào lão nữa được tiếng quát chói tai của Vạn Hỏa trưởng lão, đám trưởng lão kia tuy không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể ngậm miệng lại. Ngoại trừ tộc trưởng ra thì địa vị của Vạn Hỏa trưởng lão ở trong tộc e rằng không có ai Viêm đồng dạng cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên là do vị trưởng lão có địa vị không thấp trong Dược tộc dám nói ra những lời dĩ hòa vi quí kia. Bởi vậy, sắc mặt của Tiêu Viêm cũng thoáng có chút hòa hoãn."Tiêu Viêm, các ngươi tới Dược Tộc cũng không phải chỉ muốn gây phiền phức cho Dược Vạn Quy thôi chứ?" Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm đã hòa hoãn, Vạn Hỏa trưởng lão mới tiếp tục lên tiếng."Lão sư?" Tiêu Viêm khẽ gật đầu nhưng mà ánh mắt hắn lại nhìn về phía Dược Lão, hiển nhiên là muốn nghe ý tứ của người vậy, mọi người ở xung quanh cũng chuyển dời ánh mắt theo, cuối cùng đều dừng ở trên người của Dược Lão, người mà từ đầu tới cuối chưa từng nói một lời nào."Vạn Hỏa trưởng lão đã tự mình ra mặt như vậy, nếu lại cứ cố chấp thì thành ra chúng ta không biết phân biệt nặng nhẹ rồi!"Trước vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Dược Lão vẫn thong dong, cười nhạt một tiếng, nói. Lão biết rõ, hiện tại không thể nào giết chết Dược Vạn Quy được nữa, bởi dù sao, nếu làm như vậy mà nói… Dược tộc tất nhiên sẽ không khoanh tay mặc kệ. Mà tình huống đó, lão cũng không muốn nhìn thấy nhất. Thế nên, nếu vị Vạn Hỏa trưởng lão này chủ động đưa thang tới thì hai thầy trò bọn lão cũng vui vẻ hạ đài, dù sao hiệu quả chấn nhiếp đã đạt được vậy, Vạn Hỏa trưởng lão cũng thở dài một hơi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn thoáng qua Dược Lão. Lão chưa bao giờ nghĩ đến, người tộc nhân năm đó được cho là có cũng được mà không có cũng chẳng sao, hôm nay lại đạt được những thành tựu như thế. Bản thân hắn không chỉ đã bước vào cấp bậc Đấu Thánh, mà hơn nữa còn đào tạo được một vị đệ tử xuất sắc đến nhường trước vị đệ tử này của hắn thì bất kì thiên tài nào của Dược tộc cũng đều trở nên ảm đạm vô quang."Năm đó nếu chú ý hơn một chút thì có lẽ hôm nay sẽ xuất hiện một cục diện khác!" Vạn Hỏa trưởng lão khẽ thở dài một tiếng trong lòng, nếu hồi xưa bộ tộc chú ý đến Dược Lão nhiều hơn một chút… thì người sau còn có chút kỉ niệm đối với Dược tộc, như vậy, quan hệ giữa Thiên Phủ liên minh và Dược tộc vào hiện tại cũng sẽ tương đối tốt. Nhưng đáng tiếc…Nghe thấy ý tứ của Dược Lão, Tiêu Viêm cũng khẽ gật đầu, ánh mắt hờ hững liếc nhìn Dược Vạn Quy đang bị nắm chặt trong tay mình, rồi sau đó, hắn liền tiện tay ném lão về phía đám trưởng lão của Dược tộc. Thấy vậy, lập tức cả đám liền vội vàng đỡ lấy Dược Vạn Quy một cách chật vật."Vạn Hỏa trưởng lão, lần này chúng ta đến Dược tộc là đại diện cho Thiên Phủ liên minh, lão sư của ta là minh chủ của liên minh, cũng không phải là đến với thân phận nào khác. Vì thế, mong rằng những trưởng lão có địa vị cao quí ở trong tộc hãy thu liễm tâm tính đôi chút. Thiên Phủ liên minh chúng ta tuy thành lập chưa lâu, nhưng cũng không cho phép người khác tùy ý khoa chân múa tay ở trước mặt đâu!" Tiêu Viêm quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Vạn Hỏa trưởng lão, trầm giọng với vị trưởng lão có thực lực Lục tinh Đấu Thánh này, hắn cũng không có chút kính sợ nào cả. Luận về thực lực, đối phương cũng không nhất định có thể dễ dàng đánh bại được Bắc Vương, hơn nữa, nếu thật sự muốn chiến đấu sinh tử thì Tiêu Viêm cũng nắm chắc khả năng lấy được mạng lão. Bởi vì vậy, trong lúc nói chuyện, hắn cũng không có quá nhiều khách khí, mọi việc đều do thực lực quyết huống hiện tại của song phương, Vạn Hỏa trưởng lão hiểu rất rõ trong lòng, cho nên cũng không vì những lời nói của Tiêu Viêm mà lão có mâu thuẫn quá lớn. Luận về thực lực tổng thể, Thiên Phủ liên minh của Tiêu Viêm cũng không kém gì Dược tộc, đồng thời, luận về phía đội ngũ cường giả đỉnh phong, phía liên minh có Đan Tháp lão tổ, Tiêu Thần, Tiêu Viêm cùng với Bắc Vương thì cũng không ít hơn so với đội ngũ cường giả của Dược tộc. Nhìn vào thực tế đó, song phương cũng không phân chia ra được cao thấp, mà về điểm này thì có không ít trưởng lão của Dược tộc đều rõ ràng, chẳng qua trong lòng bọn họ không muốn thừa nhận mà thôi."Vạn Quy trưởng lão tính tình lỗ mãng, đôi lúc khó tránh khỏi việc ăn nói quá lời. Sau lần này, lão phu sẽ khiển trách hắn! Có câu "ai tới cũng đều là khách", bất luận hai vị đến dự với tư cách cá nhân hay đại diện cho Thiên Phủ liên minh, Dược tộc chúng ta đều tận lực tiếp đón!"Khí độ của Vạn Hỏa trưởng lão so với Dược Vạn Quy thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần, tràng diện căng thẳng sau vài câu nói đã được hạ nhiệt, thật khiến người khác phải gật đầu. Những lời như vậy mới là phong phạm của một đại mặt của Dược Vạn Quy hơi đỏ lên, nhưng lão cũng không dám nói thêm điều gì. Lúc trước, nếu Vạn Hỏa trưởng lão không chạy đến kịp thời thì mặc dù hôm nay hắn có thể bảo toàn được cái mạng già này nhưng cũng sẽ mất mặt trước đông đảo mọi Hỏa trưởng lão cũng không để ý đến Dược Vạn Quy, tay áo vung lên, bắn ra từng đạo ánh sáng vào cơ thể của những tộc nhân bị Tiêu Viêm đánh cho nằm xụi lơ trên mặt đất kia, Sau đó thản nhiên nói "Có thái độ bất kính khi tiếp đón khách nhân, giáng chức, trục xuất ra khỏi Dược sơn trong mười năm! Thiết vệ đâu, giải bọn chúng đi!"Vạn Hỏa trưởng lão vừa dứt lời thì có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng lướt vào, sau đó cường hoành bắt lấy mấy gã tộc nhân mặt đang trắng bệch tựa như chó chết kia, rồi lôi ra ngoài."Ha ha, Dược minh chủ, Tiêu Viêm tiểu hữu…! Không biết lão phu xử phạt như vậy có khiến hai vị vừa lòng hay không?" Vạn Hỏa trưởng lão nhìn về phía hai người Tiêu Viêm, cười nhạt."Vạn Hỏa trưởng lão chí công vô tư, Tiêu Viêm khâm phục!" Trên mặt Tiêu Viêm cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười, khách khí chắp tay với Vạn Hỏa trưởng lão. Hắn làm sao lại không rõ ý tứ của đối phương cơ chứ, muốn mượn mấy loại tép riu đó để làm cho hắn nguôi giận. Chỉ có điều, bởi vì vậy mà hắn không có biện pháp tiếp tục truy cứu sai lầm của Dược Vạn Quy nữa, dù sao thì đối phương cũng đã bày ra sự trừng phạt với tộc nhân ở trước mặt nhiều người như thế."Hiện tại cũng không còn sớm nữa, nếu các vị có ý định quan sát Dược Điển của bổn tộc thì mời đi theo lão phu tiến về phía trước để lấy chỗ nghỉ ngơi! Ha ha, nghe nói Tiêu Viêm tiểu hữu đã từng giành được ngôi quán quân đan hội của Đan Tháp, chắc hẳn về thuật luyện dược cũng có tạo nghệ cực cao, chỉ có điều, so với đan hội của Đan Tháp thì điều kiện qui định của Dược Điển còn cao hơn nhiều lắm. Mỗi một lần đại điển diễn ra cũng đều hội tụ những luyện dược sư cao cấp nhất trên toàn bộ Đấu Khí đại lục, nếu Tiêu Viêm tiểu hữu có thể trổ hết tài năng ở Dược Điển thì e rằng danh hiệu đệ nhất luyện dược sư của đại lục sẽ phải đổi chủ rồi!"Vạn Hỏa trưởng lão vuốt vuốt chòm râu, trong lời nói có một phần tự ngạo. So về đấu khí chiến đấu, Tiêu Viêm coi như ngang cơ với lão, nhưng nếu so về thuật luyện dược mà nói… phần ngạo khí trong lòng lão bất giác không tự chủ mà phát tán ra. Dù sao Dược tộc khởi nghiệp chính là bằng nghề luyện dược!Đối với phần tự ngạo của Vạn Hỏa trưởng lão, Tiêu Viêm cũng chỉ cười cười, rồi tùy ý nói "Thuật luyện dược của ta đều học từ chỗ lão sư, thế nhưng ta cũng rất hiếu kỳ với những vị luyện dược tông sư cao cấp nhất trên Đấu Khí đại lục này. Nếu có thể tranh tài cao thấp một phen thì thật sự là cầu còn không được!""Ha ha, nhất định sẽ có cơ hội đó đấy! Chỉ cần thật sự có năng lực thì bất cứ ai cũng có thể tham gia Dược Điển!" Vạn Hỏa trưởng lão cười to một tiếng, sau đó cũng không nhiều lời, thân hình khẽ động liền bay lên không trung, hướng về phía đỉnh núi mà bay vút đi. Phía sau lão, phần đông những trưởng lão của Dược tộc cũng vội vàng bám bóng lưng của đám trưởng lão Dược tộc, khóe miệng của Tiêu Viêm hơi nhấc lên. Muốn nhờ vào thuật luyện dược để gỡ lại chút thể diện ư? Chỉ có điều, hình như đại điển kia cũng không đơn giản cho lắm."Lão sư, chúng ta cũng đi quan sát sự chuẩn bị của cái gọi là luyện dược tông sư đỉnh cấp nhất trên đại lục xem sao!"Tiêu Viêm cười cười, nghiêng đầu nhìn về phía Dược lão, người sau cũng liền gật đầu cười, rồi sau đó thân hình hai người đồng thời bay lên không, bám theo đám trưởng lão Dược tộc đang ở phía xa xa.
Sau khi kết thúc việc Bồ Đề cổ thụ, đoàn người Tiêu Viêm cũng không ở lại nơi quỷ quái này lâu, trực tiếp rời đi. Trải qua mấy ngày bôn ba, cuối cùng cũng đã trở về Tinh Vẫn hành trình đến cổ vực Mãng Hoang này, không nghi ngờ gì Tiêu Viêm là người thu hoạch lớn nhất. Hắn không chỉ được ngồi dưới Bồ Đề thụ để lĩnh ngộ, lại còn thần không biết quỷ không hay giấu Bồ Đề Tâm vào trong cơ thể. Đương nhiên, cũng không thể quên trong tay hắn còn có mười một hạt Bồ Đề tử vô cùng tinh nói tới hai điều trước, chỉ riêng mười một hạt Bồ Đề Tử này thôi đã vô cùng quý giá rồi. Loại vật này, dù đưa ra một hạt cũng đủ để khiến phần đông cường giả Đấu Tôn đỉnh phong phải đỏ mắt. Không tính những tác dụng khác, chỉ riêng nó có thể tăng tỷ lệ bước vào Bán Thánh cũng đã khiến mấy tuyệt đỉnh cường giả kia điên hoạch chuyến này rất lớn, nhưng điều làm Tiêu Viêm thoải mái nhất là không để cho đám người Hồn Ngọc kia chiếm đc chút thu hoạch nào. Chỉ nghĩ tới việc đám người kia thiên tân vạn khổ mới tới được cổ vực, nhưng cuối cùng không chiếm được dù một cọng lông cũng đã khiến Tiêu Viêm cười ngoác Vẫn khi trở về, đoàn người Tiêu Viêm nghỉ ngơi một tuần mới thoát khỏi cảm giác mệt mỏi uể oải. Hành trình lần này không hề thoải mái, nếu không phải Tiêu Viêm mang theo một hạt Bồ Đề Tử trong nạp giới mới khiến bọn họ tỉnh lại từ ảo cảnh thì e rằng cả đám bọn họ sẽ vĩnh viễn bị lạc trong đó, cuối cùng biến thành những thứ giống mấy Khôi Lỗi Bán Thánh dù chuyện đã trôi qua, nhưng Tiêu Viêm vẫn cảm thấy lạnh người khi nghĩ tới, ảo cảnh đó thật sự quá đáng lại Tinh Vẫn các, Tiêu Viêm cũng không luyện hóa Bồ Đề Tâm ngay. Hắn biết việc này vô cùng quan trọng, vì vậy phải cố gắng thực hiện một cách hoàn hảo nhất, tuyệt đối không để xảy ra sai lầm. Nguồn nghĩ như vậy, trong suốt một tháng sau, Tiêu Viêm cố gắng điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất. Cùng lúc đó, hắn và Dược Lão dùng toàn bộ khả năng chuẩn bị đan dược cùng thiên địa linh bảo có thể tăng lên xác suất cho dù chỉ một chút. Ai cũng hiểu được, nếu Tiêu Viêm có thể thành công bước vào Bán Thánh, vậy thực lực Tinh Vẫn các sẽ tăng mạnh trong chớp mắt. Hai vị cường giả Bán Thánh, cho dù là tông phái lánh đời có địa vị cực cao như Thiên Minh Tông cũng chưa chắc đã Tiêu Viêm đang điều chỉnh trạng thái, Dược Lão từng đi ra ngoài nửa tháng, khi về thì vẻ mặt mệt mỏi, đưa cho Tiêu Viêm một cái hộp nhận lấy hộp ngọc, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc. Đến tận khi hắn cẩn thận mở hộp ra thì phát hiện một vật thể hình dáng như một con sóc con đang nằm trong đó, một luồng đan hương nồng đậm lan tỏa, ngửi một hơi đã khiến người ta có cảm giác vui vẻ sảng khoái."Đây là... Bồ Đề đan?"Tiêu Viêm nhìn chằm chằm vào chú sóc con kia, một lúc sau mới ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi. Từ trong cơ thể nó, hắn cảm nhận được một khí tức quen thuộc."Phải!"Dược Lão mỉm cười gật đầu, vẻ tươi cười che đi sự mệt mỏi trên khuôn mặt già nua của lão, có chút tiếc hận nói "Đáng tiếc, Bồ Đề đan này chỉ đưa tới Bát sắc Đan Lôi. Nếu không thì dược lực của nó còn có thể mạnh hơn nữa. Nhưng trong cơ thể con đã có Bồ Đề Tâm, giờ lại thêm Bồ Đề đan, hẳn là có thể đột phá Bán Thánh thành công!"Nhìn khuôn mặt già nua của Dược Lão, Tiêu Viêm có chút xúc động. Hóa ra Dược Lão biến mất nửa tháng nay là tìm chỗ luyện chế Bồ Đề đan cho hắn. Đan dược cấp bậc này, tỷ lệ thành công của hắn còn quá thấp. Mà hắn cũng hiểu, lấy luyện dược thuật của Dược Lão, luyện chế Bồ Đề đan có thể đưa tới Cửu sắc Đan Lôi, nhưng hiện giờ là do thiếu công hiệu của hỏa diễm. Nếu trong tay còn Cốt Linh Lãnh Hỏa, Dược Lão sẽ có thể dễ dàng đưa tới Cửu Sắc Đan người đệ tử này, Dược Lão đã lặng lẽ hy sinh rất rất nhiều..."Sư phụ, cảm ơn người…"Tiêu Viêm nắm chặt hộp ngọc, hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói."Ha ha, thầy trò chúng ta mà cần cảm ơn sao?" Dược Lão cười cười, lắc đầu nói "Con cứ yên tâm bế quan, việc của Tinh Vẫn các cùng Viêm Minh cứ giao cho ta, ta sẽ không để điều gì xảy ra đâu. Việc quan trọng nhất là con phải nhanh chóng đột phá tới Bán Thánh. Nếu không, ba năm sau, khi Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất thế thì con lại không đủ khả năng để hàng phục nó. Dị hỏa bậc này quả thật quá đáng sợ…"Tiêu Viêm lặng im gật đầu, đây đúng là một lần cá vượt vũ môn của hắn. Nhảy qua thì sẽ hóa rồng, bước vào tầng lớp cường giả đỉnh phong trên đại lục, không vượt qua được thì mãi sẽ chỉ đứng trong danh sách nhất lưu. Với thực lực như vậy mà muốn đối kháng với Hồn Tộc thì căn bản là si tâm vọng lại, hắn tìm Tịnh Liên Yêu Hỏa đã mười năm, muốn hắn bỏ cuộc là chuyện không thể. Có thể đối kháng Hồn Tộc hay không, tác dụng của Tịnh Liên Yêu Hỏa là vô cùng trọng yếu. Bằng bất cứ giá nào, hắn phải đoạt bằng được Tịnh Liên Yêu Hỏa!"Yên tâm bế quan, chuyện tăng lên thực lực của Thải Lân, Tiểu Y Tiên cho tới Thanh Lân cứ giao cho ta. Các nàng đều không phải nữ tử bình thường, chỉ cần có cơ hội thích hợp, thực lực sẽ tăng lên cực nhanh. Khi con phá quan, chắc chắn các nàng sẽ không trở thành gánh nặng cho con đâu."Dược Lão vỗ vai Tiêu Viêm, nhìn về phía sau. Ở đó chúng nữ đều có mặt, chẳng qua chưa từng lên tiếng quấy rầy hai thầy trò bọn họ nói chuyện."Dạ…"Tiêu Viêm gật đầu nhè nhẹ, chần chờ một chút rồi lấy ra một bình ngọc từ nạp giới, ở ngoài có bao phủ một lớp hỏa diễm mỏng, có thể cảm thấy trong đó mơ hồ tồn tại một linh hồn suy yếu."Lão sư, đây là linh hồn Hàn Phong… Dù sao cũng nên để hắn cho người xử trí!" Tiêu Viêm đưa bình ngọc cho Dược Lão, nhẹ giọng vậy, khuôn mặt Dược lão hơi ngẩn ngơ, ánh mắt phức tạp nhìn bình ngọc kia, trong mắt có chút bi thương. Dù sao đi nữa, lão cũng từng coi Hàn Phong như con ruột, tự tay nuôi lớn một cô nhi bị người khác vứt bỏ, lại dạy cho Hàn Phong một thân bản lĩnh. Cuối cùng, hắn lại bị chính Hàn Phong hãm hại, khiến cho lão nhân từng bị chủng tộc vứt bỏ này chịu tổn thương rất lớn, việc này còn đau đớn hơn gấp vạn lần so với mất đi thân tay gầy guộc run rẩy nhận lấy bình ngọc, Dược lão không nói gì, chỉ lặng im gật khuôn mặt già nua có chút ảm đạm kia, Tiêu Viêm càng cảm thấy đau xót. Hắn phất áo bào, quỳ xuống, dập đầu mạnh hai cái, trầm giọng nói "Sư phụ có ơn dạy bảo với con, ngài vừa là thầy lại vừa như cha. Mối nhục năm xưa ngài phải chịu, sau này con nhất định sẽ đòi cho đủ."Nhìn hành động của Tiêu Viêm, Dược lão ngẩn người rồi vội vàng vươn tay đỡ. Nhưng lão chưa kịp nâng Tiêu Viêm dậy thì Thải Lân cũng đã ôm Tiêu Tiêu quỳ xuống bên cạnh Tiêu Viêm. Hiện giờ nàng là thê tử của Tiêu Viêm, Tiêu Viêm coi Dược Lão như cha thì tất nhiên nàng cũng giống như vậy. Mặc dù tính tình nàng lạnh lùng quật cường nhưng giờ nàng cũng hiểu, tất cả đều phải nghe theo phu quân."Ài, tên nhóc này…"Dược lão bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng hai mắt lại ươn ướt, khuôn mặt cũng bớt đi vẻ bi thương. Lão biết trời không tuyệt đường của mình, ông trời đã để lão mù một lần, nhưng cũng không bị lần thứ hai. Vì người đệ tử này, lão có thể hi sinh cả tính mạng của bản thân."Sư công..."Đôi mắt đen nhánh như bảo thạch của Tiêu Tiêu mở lớn nhìn Dược lão, giọng nói trong trẻo khiến tất cả đều cảm thấy vui vẻ."Tiêu Tiêu ngoan lắm!"Nghe vậy, Dược Lão cũng không nhịn được cười, ôm lấy Tiêu Tiêu đang ở trong lồng ngực Thải Lân, sau đó nhìn hai người Tiêu Viêm, cười nói"Đứng dậy đi, lão đầu ta chỉ nhất thời suy nghĩ linh tinh mà thôi. Hai con cũng không còn nhỏ, chẳng lẽ còn sợ ta nghĩ quẩn tự sát hay sao?"Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng cười theo, đứng dậy, sau đó nâng Thải Lân lên, tay cầm hộp ngọc nghiêng đầu nhìn về mật thất, nói"Thời gian không còn nhiều, ta cũng nên đi vào. Lần bế quan này cũng không rõ sẽ tốn bao nhiêu thời gian, nhưng khẳng định là không ngắn. Thời gian đó tất cả các nàng phải nghe theo sự phân phó của sư phụ.""Ừm…"Nghe vậy, đám người Thải Lân cũng khẽ gật đầu."Sư phụ, bảo trọng!"Tiêu Viêm hít sâu một hơi, ôm quyền với Dược Lão rồi xoay người không chút do dự. Cầm hộp ngọc trong tay, từ từ đi về phía cửa đá dưới ánh mắt chăm chú của mọi người."Ầm!"Sau khi Tiêu Viêm đi vào, cửa đá khổng lồ chậm rãi hạ xuống, cuối cùng giáng mạnh xuống mặt đất, tạo thành một mảng khí cửa đá khổng lồ, tất cả mọi người đều trầm mặc. Bọn họ có dự cảm, lần bế quan này của Tiêu Viêm chỉ sợ sẽ không ngắn."Đi thôi, chúng ta chờ hắn thuận lợi đột phá tới Bán Thánh!"Dược lão khẽ thở dài, vung tay, ôm Tiêu Tiêu chậm rãi rời đi. Sau đó, đám người Thải Lân cũng cẩn thận bước theo cũng không ai ngờ tới, thời gian không ngắn này lại kéo dài tới khoảng hai năm…
dau pha thuong khung 277